Au: Jeido
Thể loại: Family, Slice Of Life, Comedy
Pairing: Nói chung là đủ hết :3
Thể loại: Family, Slice Of Life, Comedy
Pairing: Nói chung là đủ hết :3
Summary: Những mẫu chuyện ngắn về cuộc sống của gia đình Oshima, những người bạn và bé Paruru hổ báo mẫu giáo :3
#1: Dậy Mau!
________________________
Bé Paruru cột tóc hai bím dễ thương, thỉnh thoảng đung đưa qua lại trước gió bởi sự phấn khích vô cùng khi được cắp sách đến trường lần đầu tiên. Hôm nay bé dậy thật sớm, mở tung cửa sổ cho nắng ấm tràn khắp phòng. Sách vở quần áo đều đã tươm tất đầy đủ hết. Hiện giờ chỉ còn việc đánh thức Yuu và mama thôi.
Với khuôn mặt phụng phịu, Paru lon ton chạy đến trước cửa phòng các mama. Nhớ tối hôm qua Yuu không biết vì sao lại về trễ nên đã bị mama Nyan xử đẹp cho một trận tơi bời. Nghe ồn ào rồi 'rầm binh bốp' lắm. Paru thấy sợ dùm Yuu luôn.
"Yuu!!! Mama Nyan!!! Dậy mau!!!" Bé nhảy tưng tưng lên chiếc giường bự, hai người lớn kia cứ việc chùm chăn kín mít.
"Paru con biến xuống dùm đi!" Yuu nói bằng giọng nghèn nghẹn như đang khó chịu lắm. Cô làm giống tôm cuộn tròn người, dụi hẳn vào lòng Nyan.
"Đi học nha! Lớp 1 nha! Lẹ cơ!"
Cái tật ăn cộc lốc bé chẳng bao giờ chừa được. Nhưng ai biểu Yuu hôm qua đi nhậu nhẹt với cô Takamina cho lắm vào để bây giờ dậy không nổi làm chi.
"Yuuchan! Mấy lon bò húc mình để trong tủ lạnh cậu lấy đưa Paru uống hả?"
"Đâu có! Tự nhiên sáng sớm nó tăng động như vậy!"
"Mama Nyan, Yuu! Con sẽ khóc đó...."
"Haizz là con của cậu đó Yuuchan."
"Ủa mình nhớ là con của cậu mà."
Nước mắt long lanh dần tụ đến, đôi môi run run cùng khuôn mặt mếu máo, bé Paru hiện giờ trông chẳng khác gì mèo Puss In Boot. Mấy thằng lolicon (*) mà thấy cảnh này chắc lăn đùng ra mất máu chết quá!
"Được rồi, được rồi! Yuu dậy ngay!"
Cuối cùng Yuu cũng phải bỏ cuộc vì bị Nyan đạp lăn quay xuống giường. Chẳng ai cưỡng nổi khi Paru khóc cả.
"Ê Yuu, sao trên má Yuu có hình 5 ngón tay vậy?" Cười cười khi thấy khuôn mặt ngái ngủ hài hước của mama Yuu, bé Paru ngưng màng nũng nịu giả tạo mà chuyển sang chọc ghẹo.
"Ờ thì... Yuu vẽ lên đó!"
"Sao tay Yuu bầm tím thấy ghê quá vậy?" Paru chun mũi.
"Ờ thì... Yuu bị té!"
"Vậy còn dấu son môi chi chít trên cổ Yuu nữa?"
"Cái đó...."
Thiệt tình là Yuko chẳng biết phải giải thích làm sao. Cái con bé này nhiều chuyện quá thể!
Dù sao thì trong cái nhà này mama Nyan đứng nhất, bé đứng nhì và dĩ nhiên là Yuko đứng bét rồi! Tội cho số phận hẩm hiu. Ngay cả con gái mà cũng kêu cô bằng tên luôn, tiếng "mama" chẳng thèm gọi.
"Ý, Yuu ơi! Có tờ giấy gì rớt khỏi quần Yuu nè,...Bờ-a-ba, cờ-úp-clúp. Bar Club! Ủa Bar Club là gì vậy Yuu?"
"Trời ơi cái tấm card visit hôm qua! Trả đây cho Yuu lẹ! Cấm nói với mama Nyan đó! Suỵtttt, suỵttt nha!"
Đôi mắt Paru bỗng sáng rỡ lên vui sướng. Bé đang phấn khích vì vừa phát hiện được một bí mật nho nhỏ của Yuu. Bé sẽ để dành mốt méc với mama Nyan. Hehe ngày mới bắt đầu thật....
"Paruru!!! Dậy ngay!!! Trễ giờ học rồi!!!"
Nàng Nyan đứng chống tay lên hông hét muốn khản cổ họng.
Đợi đã nào...
Chết tiệt tất cả chỉ vừa là một giấc mơ!
Buồn thiệt chứ. Trên đời này làm gì có chuyện Paru mà dậy sớm bao giờ. T^T
-TBC-
(*): Ghiền con nít trẻ nhỏ =w= các bạn có thể tìm hiểu thêm trên google
#1: Dậy Mau!
________________________
Bé Paruru cột tóc hai bím dễ thương, thỉnh thoảng đung đưa qua lại trước gió bởi sự phấn khích vô cùng khi được cắp sách đến trường lần đầu tiên. Hôm nay bé dậy thật sớm, mở tung cửa sổ cho nắng ấm tràn khắp phòng. Sách vở quần áo đều đã tươm tất đầy đủ hết. Hiện giờ chỉ còn việc đánh thức Yuu và mama thôi.
Với khuôn mặt phụng phịu, Paru lon ton chạy đến trước cửa phòng các mama. Nhớ tối hôm qua Yuu không biết vì sao lại về trễ nên đã bị mama Nyan xử đẹp cho một trận tơi bời. Nghe ồn ào rồi 'rầm binh bốp' lắm. Paru thấy sợ dùm Yuu luôn.
"Yuu!!! Mama Nyan!!! Dậy mau!!!" Bé nhảy tưng tưng lên chiếc giường bự, hai người lớn kia cứ việc chùm chăn kín mít.
"Paru con biến xuống dùm đi!" Yuu nói bằng giọng nghèn nghẹn như đang khó chịu lắm. Cô làm giống tôm cuộn tròn người, dụi hẳn vào lòng Nyan.
"Đi học nha! Lớp 1 nha! Lẹ cơ!"
Cái tật ăn cộc lốc bé chẳng bao giờ chừa được. Nhưng ai biểu Yuu hôm qua đi nhậu nhẹt với cô Takamina cho lắm vào để bây giờ dậy không nổi làm chi.
"Yuuchan! Mấy lon bò húc mình để trong tủ lạnh cậu lấy đưa Paru uống hả?"
"Đâu có! Tự nhiên sáng sớm nó tăng động như vậy!"
"Mama Nyan, Yuu! Con sẽ khóc đó...."
"Haizz là con của cậu đó Yuuchan."
"Ủa mình nhớ là con của cậu mà."
Nước mắt long lanh dần tụ đến, đôi môi run run cùng khuôn mặt mếu máo, bé Paru hiện giờ trông chẳng khác gì mèo Puss In Boot. Mấy thằng lolicon (*) mà thấy cảnh này chắc lăn đùng ra mất máu chết quá!
"Được rồi, được rồi! Yuu dậy ngay!"
Cuối cùng Yuu cũng phải bỏ cuộc vì bị Nyan đạp lăn quay xuống giường. Chẳng ai cưỡng nổi khi Paru khóc cả.
"Ê Yuu, sao trên má Yuu có hình 5 ngón tay vậy?" Cười cười khi thấy khuôn mặt ngái ngủ hài hước của mama Yuu, bé Paru ngưng màng nũng nịu giả tạo mà chuyển sang chọc ghẹo.
"Ờ thì... Yuu vẽ lên đó!"
"Sao tay Yuu bầm tím thấy ghê quá vậy?" Paru chun mũi.
"Ờ thì... Yuu bị té!"
"Vậy còn dấu son môi chi chít trên cổ Yuu nữa?"
"Cái đó...."
Thiệt tình là Yuko chẳng biết phải giải thích làm sao. Cái con bé này nhiều chuyện quá thể!
Dù sao thì trong cái nhà này mama Nyan đứng nhất, bé đứng nhì và dĩ nhiên là Yuko đứng bét rồi! Tội cho số phận hẩm hiu. Ngay cả con gái mà cũng kêu cô bằng tên luôn, tiếng "mama" chẳng thèm gọi.
"Ý, Yuu ơi! Có tờ giấy gì rớt khỏi quần Yuu nè,...Bờ-a-ba, cờ-úp-clúp. Bar Club! Ủa Bar Club là gì vậy Yuu?"
"Trời ơi cái tấm card visit hôm qua! Trả đây cho Yuu lẹ! Cấm nói với mama Nyan đó! Suỵtttt, suỵttt nha!"
Đôi mắt Paru bỗng sáng rỡ lên vui sướng. Bé đang phấn khích vì vừa phát hiện được một bí mật nho nhỏ của Yuu. Bé sẽ để dành mốt méc với mama Nyan. Hehe ngày mới bắt đầu thật....
"Paruru!!! Dậy ngay!!! Trễ giờ học rồi!!!"
Nàng Nyan đứng chống tay lên hông hét muốn khản cổ họng.
Đợi đã nào...
Chết tiệt tất cả chỉ vừa là một giấc mơ!
Buồn thiệt chứ. Trên đời này làm gì có chuyện Paru mà dậy sớm bao giờ. T^T
-TBC-
(*): Ghiền con nít trẻ nhỏ =w= các bạn có thể tìm hiểu thêm trên google
Kouhai like like nha! Cái zụ Couple Jei-Sịp là real à? Hint ngập trời mây nha. :v Couple Jei-Sịp nha. Xài chung blog nha. Hint đó nha! :v
Trả lờiXóaJei-Sịp có nhau :v chỉ vậy hoy nha, đừng hiểu lầm bậy bạ nha :v
XóaThắc mắc nho nhỏ đó là... sao Paruru chưa học lớp 1 đã biết đánh vần rùi ~
Trả lờiXóaPhụ huynh Nhật rất tôn trọng nhà trường, họ không thường cho con học chữ trước ở nhà như ở VN đâu nha ~
Nếu chap sau có cảnh KojiYuu đưa bé Paru đến trường thì em nhớ chỉnh lại nhé. Mọi trẻ em Nhật, dù là lớp 1 đều phải tự đi bộ đến trường, cho dù là ngày đầu đến lớp. Em có thể để ý Doraemon là thấy ~
Góp ý thế thôi... fic dễ đọc, cũng có nét đáng yêu... nhưng mà cảm thấy nhân vật Paruru quá lanh, quá nhớn so với một đứa trẻ 6 tuổi ~
Trời, h này em mới biết vụ đó :)) Thks chị nha :v
XóaVới lại Paru thông minh lém lỉnh và phũ là hình tượng em muốn xây dựng cho ẻm :v
Mà ở một số trg mẫu giáo cũng dậy đánh vần rồi mà chị @@ (shin-cậu-bé-bút-chì?)
Cái truyện Shin-cậu bé bút chì đó nó đã có phần thổi phồng hóa tư chất của một đứa bé 5 tuổi rồi. Thú thật là ngoài đời em có thấy đứa nhỏ nào láu cá, gian manh, mất trật tự, biến thái như cu cậu đó không? Nói chung anime hay manga được làm lố nhiều lắm! Ủa mà... Shin biết đánh vần lúc nào cơ?
XóaNếu mà phân tích kỹ hơn, từ Barclub là từ mượn nước ngoài, được viết bằng bảng chữ cái Katakana. Trẻ em mẫu giáo hoặc lớp 1 2 của Nhật chỉ học tới bảng chữ Hiragana thôi em ạ.
P/s: Thật ra những tiểu tiết này em có thể tránh được nếu xem phim Nhật nhiều hơn hoặc đọc về Nhật nhiều hơn. Hiện tại nhân vật Paruru vẫn chưa có gì quá đà, vẫn đáng yêu, nhưng đừng sa đà vào việc xây dựng sự thông minh, lém lỉnh mà đẩy nhanh đầu óc tiến hóa của một đứa trẻ 5 6 tuổi thì fic sẽ thiếu tính thuyết phục em nhé!
Vâng chị~
XóaÀ mà Shin nó biết đọc truyện tranh => nó biết đánh vần :))